Thứ Ba, 27 tháng 9, 2011

Beijing Food Trip - Part 2: Lamb Hotpot and Jiaozi


If you ask local Beijingners what dishes best represent the city, Shuanyangrou (Lamb Hotpot) would likely rank among the top. Before any lamb-shy readers get turned-off by the mere mentioning of the word, let me tell you that my wife normally doesn't eat lamb either. But this is not your regular gamey cut of mutton, as I'll explain below.

As this is a Beijing Food Trip, naturally one of our major goals was to visit one of the city's best Lamb Hotpot specialty restaurants at a reasonable price. Consulting local reviews on DianPing.com, we narrowed our list down to four candidates:
- Hongyuan: Our pick. Consistently gets excellent reviews from locals. Two of its branches are located in prime tourist areas -- one on the lakeside at Qianhai, and one just south of the Temple of Heaven.
- Jubaoyuan: Also gets excellent reviews, though its location at Niu Jie isn't the most convenient for casual tourists.
- Tianyishun: Its specialty Yangxiezi (lamb spines) gets rave reviews from locals, but it's located on the far west side of the city.
- Donglaishun: Famous as the grandfather of Lamb Hotpot chains, this 100-year-old Beijing institution seems to be avoided by local families and survives mostly on tourists and business dinners.



Food Review: HONGYUAN NANMEN SHUANROU (Houhai, Beijing)
Address: 1 Nanguanfang Hutong, Shichahai, Xicheng District, Beijing
Hours: 11:00-14:00, 17:00-24:00
Website/Map: From Dianping.com
Directions: It's on the western lakeshore of Qianhai, just south of the Yinding Bridge where Qianhai turns into Houhai. You can't miss the giant brass pot at the storefront.


We struggled between picking Hongyuan vs. Jubaoyuan, and judging from local reviews, it's probably hard to go wrong with either. But Hongyuan offers more than just great food -- it's a dinner on the lovely lakeshore of Qianhai, followed by an after-dinner stroll among Houhai's live music bars and tea cafes. It's a no-brainer.



As with most good restaurants in Beijing, Hongyuan is notorious for long line-ups and we decided to come early for dinner after spending an afternoon at the Forbidden City. The restaurant is housed inside a traditional Siheyuan courtyard, where each table either shares one large communal brass hotpot or gets personal-size Cloisonne Blue hotpots. Of course, both types are traditionally shaped with the long chimneys that have become the symbol of hotpot restaurants in Beijing.



Here's my big problem though: this is a Lamb Hotpot restaurant, and my wife doesn't normally eat lamb. Baby lamb racks are okay, but anything older and more gamey turns her off just by smell alone. Any goat or mutton and she wouldn't even come near me until I rinse.



So I took the conservative route and ordered a premium platter of the freshest, never-frozen slices of beef and lamb. The choice cuts inside this Four Delicacies Platter (Sixian Pinpan, RMB 58) included (clockwise from front-left) premium tender beef, sliced beef shank, lamb neck fillet, and hand-sliced fresh lamb. I had always wanted to try lamb neck fillet, known locally as Yang Shang Nao (literally Lamb's Upper Brain, but it's actually the soft muscle at the back of the neck), and was ready to set aside the beef for my lamb-shy wife and finish all the lamb myself.

True to its legendary reputation, the neck fillet was definitely the softest cut of lamb I've ever had. It wasn't quite melt-in-the-mouth-Wagyu soft, but it was non-oily and remarkably sweet in addition to extremely tender. In fact the entire platter was excellent, but that's hardly a surprise given the restaurant's consistent popularity. The big surprise here was ...



... my wife started eating lamb! She couldn't even tell the lamb from the beef as the characteristic gamey taste, the big turn-off for her palate, was entirely absent. To my astonishment half the lamb was gone within minutes, with much ending up in her hotpot! We ended up just sharing the entire platter of lamb and beef, which was all good.



To complement all the meat above we also ordered a Mushrooms Platter (Xianjun Pinpan, RMB 28), which our waitress worried we couldn't possibly finish. It was a healthy heap of Shiitake, Enoki, Yun'er (Cloud Ears), and Buna-Shimeji mushrooms, which are among our favourites in any hotpot meal. We did finish the platter at the end, though it took a while.



But the true essence of a great Hotpot meal lies inside the dipping sauce. Every respectable Hotpot restaurant in Beijing has its own so-called secret formula, which typically consists of sesame paste, fermented tofu, cilantro and chives, among other secret seasonings.

The sauce (RMB 5 per bowl) here was deliciously thick and lent an excellent rich flavour to the flash-boiled lamb, though the portion could have been a little more generous.



Last but not least, don't miss the free sweet-vinegared garlic cloves which come in small appetizer plates! It does take a little time to peel off the skin, but the delicious morsel inside is just the perfect palate-cleanser between mouthfuls of full-flavored lamb and rich sesame paste.

This was probably the most satisfying meal of lamb ever for myself, and an extremely rare and enjoyable one for my wife. I would encourage any reader visiting Beijing, especially those who usually dislike lamb for its gamey taste, to give this place serious consideration. Not only will you get an authentically Beijing dinner in a picturesque lakeside setting, but you may also acquire a whole new appreciation of lamb, just like my wife did.

Bill for Two Persons
Four Delicacies PlatterRMB 58
Mushrooms PlatterRMB 28
Soup Stock x 2RMB 10 x 2
Dipping Sauce x 2RMB 5 x 2
Harbin Beer x 2RMB 8 x 2
Table Settings x 2RMB 1 x 2
TOTALRMB 134 (CAD$20.3)



Another Northern Chinese delicacy on our radar was something every Chinese housewife makes, especially on the Eve of the Chinese New Year. No matter what you call it ... Gyoza, Kyoja, or Shui Gow ... it's a piece of mouth-watering stuffing inside a flour dough. In this part of China it is known ubiquitously as Jiaozi and, though it's often available at little informal eateries, most Beijingners would agree that mom makes the best. As I do not have a Beijingner mom, I'll just have to settle for the most famous Jiaozi chain in the region.



Food Review: TIANJIN BAIJIAOYUAN (Xidan, Beijing)
Address: 12 Xinwenhua Jie Jia, Xicheng District, Beijing
Hours: 10:00-14:30, 17:30-22:00
Website/Map: From Dianping.com
Directions:
directions: Exit Xidan subway station and walk south along Xuanwumen Nei Street for about 400m and turn right on Xinwenhua Street. Tianjin Baijiaoyuan is on the left hand side.

I have to clarify that I learned my Chinese culinary customs in the South of China where Jiaozi, or locally known there as Shuijiao, looked and tasted entirely different. I've always known Jiaozi as the bite-sized shrimp-and-bamboo-shoot dumpling with yellow, paper-thin skin and bathing in a savory broth, and have always been curious about the white, thick-skinned Jiaozi north of the Yangtze River. In this first trip to the North I was determined to find a trusted, authentic restaurant specializing in Jiaozi, just to satisfy my curiosity.


So we targeted Tianjin Baijiaoyuan, a franchised chain originating from Beijing's neighbor to the southeast. On Dianping.com it had the highest reviews from the locals among Jiaozi specialty restaurants ... and it's conveniently located at Xidan.

The first item we ordered was a pompously named Tianxia Diyijiao, or Best Dumpling Under Heaven. Affordably priced at RMB 10, it turned out to be a miserable attempt to emulate the Cantonese Shui Gow in a Northerner's menu. The mini-dumplings had fillings of minced pork/shrimp and were served in a southern-style clear broth marred by excessive MSG. That made us even more anticipative of the authentic northern Jiaozi to come.



Baijiaoyuan currently boasts 229 different flavors of dumplings, and we had the toughest time narrowing our selection down to six. Minimum order for each flavor is 2 Liang, or roughly 100g, meaning that we probably ordered enough dumplings to feed a family of four. Some of the flavors were the among the most traditional, while some were clearly not so traditional but still tasted great. Our favorites, in order of preference, were:
1) Pine Nut and Duck Egg Yolk (excellent, though slightly heavy after a few)
2) Three Delicacies (can't go wrong with tradition!)
4) Lamb and Cilantro (also excellent, especially if you love lamb)
3) Minced Mackerel (surprisingly good and less fishy than I imagined)
5) Duck and Shiitake Mushrooms (somewhat average)
6) Sablefish and Masago (unbearably fishy ... the sablefish was definitely spoiled)



What's this heinous creature in a bamboo steamer? Well it was our dessert! This was certainly not a real sea cucumber (costing only RMB 8!), but a sweet red-bean-paste filling wrapped inside a purple glutinous rice flour envelope. I guess it's probably fitting to call this a mutated Jiaozi.

It's a decent place for a casual and authentic meal if you're craving dumplings as much as I was, though we should have ordered half as much instead of stuffing myself to the neck (and still wasting a half dish at the end). If you ask about my preference of Chinese dumplings, I still like the Cantonese version in Hong Kong's street-side noodle houses better.

Bill for Two Persons
Jiaozi (Sablefish and Masago)
Jiaozi (Pine Nuts and Duck Egg Yolk)
Jiaozi (Duck and Shiitake Mushrooms)
Jiaozi (Lamb and Cilantro)
Jiaozi (Three Delicacies)
Jiaozi (Minced Mackerel)Subtotal RMB 100
Best Dumpling Under HeavenRMB 10
Sea Cucumber DessertRMB 8
Fresh-squeezed Corn JuiceRMB 12
TOTALRMB 130 (CAD$19.7)

Chủ Nhật, 25 tháng 9, 2011

Du lịch Hawaii

Nguồn : VTV
Bạn có dự định khám phá vẻ đẹp của quần đảo Hawaii? Và trước khi đi, bạn cần tìm hiểu những thông tin cơ bản của địa danh này. Những lưu ý cơ bản sau đây có thể sẽ hữu ích cho chuyến đi của bạn.

1. Hawaii có mùa khô từ tháng 4 đến tháng 10 và mùa mưa từ tháng 11 đến tháng 3 năm sau. Tuy nhiên, trong những năm gần đây thì thời tiết vào mùa mưa ở Hawaii cũng rất khô.
2. Thời tiết đẹp nhất là thường vào các tháng 4, 5, 9 và 10. Đây cũng là những tháng bạn có thể tìm thấy nhiều tour giá rẻ.

3. Vé máy bay và chỗ ở có xu hướng đắt hơn vào dịp cao điểm khoảng giữa tháng 12 đến giữa tháng 4. Nếu bạn có kế hoạch du lịch Hawaii trong thời gian này, bạn nên đặt phòng sớm.



4. Thời tiết mùa hè có thể nóng, ẩm đồng thời cũng dịp  bọn trẻ được nghỉ học, vì vậy các bãi biển dường như cũng đông đúc hơn.

5. Tuần cuối cùng của tháng 4 và tuần đầu của tháng 5 là thời điểm rất nhộn nhịp ở Waikiki. Đây là mùa cao điểm đối với du khách đến từ Nhật Bản do kỳ nghỉ "Tuần lễ Vàng" của nước này.

6. Trừ phi bạn có kế hoạch tham dự Festival Merrie Monarch Hula, bạn nên tránh khu vực Hilo của Big Island trong tuần sau Lễ Phục Sinh. Giải thể thao 3 môn phối hợp trong tháng 10 sẽ làm cho khu vực Kona của Big Island trở nên khá bận rộn.

7. Những cơn bão rất hiếm thấy nhưng mùa bão tại Hawaii diễn ra từ tháng 6 đến tháng 11. Cơn bão lớn cuối cùng tấn công Hawaii là cơn bão Iniki, gây thiệt hại nặng nề ở Kauai vào tháng 9 năm 1992.

8. Nhiệt độ nước ở Hawaii là rất ổn định. Nhiệt độ nước trung bình quanh năm của nước là 74 độ. Nó có thể đạt tới 80 độ vào giữa mùa hè.

9. Nếu bạn muốn thấy những con sóng lớn thì mùa hè không phải là thời gian thích hợp để đến Hawaii. Thậm chí những con sóng tại bờ biển phía Bắc nổi tiếng của Oahu cũng rất thuần. Mùa đông mới là thời gian cho bạn cơ hội chinh phục những con sóng lớn ở quần đảo Hawaii.
Có rất nhiều sự kiện thú vị trong suốt cả năm ở Hawaii. Bạn có thể xem các lịch sự kiện của địa danh này để biết thêm.

Lưu ý:

- Thời tiết ở Hawaii đẹp và ổn định trong nhiều thời điểm của năm, nhưng giá cả cao hơn nhiều vào mùa cao điểm của du lịch.

- Quyết định những gì bạn muốn xem và thực hiện trong khi bạn ở Hawaii để tìm thời gian tốt nhất trong năm đáp ứng những mong muốn của bạn.

- Nếu bạn đã từng tới Hawaii, bạn nên sắp xếp chuyến đi lần này vào một mùa khác. Các hòn đảo có diện mạo khác nhau tại những thời điểm khác nhau trong năm.

- Bạn thích nhất được tới Hawaii vào thời điểm nào?

- Bạn dự định sẽ dành nhiều thời gian tại hòn đảo nào trong các hòn đảo của Hawaii?






Du lịch Hawaii

Nguồn : VTV
Bạn có dự định khám phá vẻ đẹp của quần đảo Hawaii? Và trước khi đi, bạn cần tìm hiểu những thông tin cơ bản của địa danh này. Những lưu ý cơ bản sau đây có thể sẽ hữu ích cho chuyến đi của bạn.

1. Hawaii có mùa khô từ tháng 4 đến tháng 10 và mùa mưa từ tháng 11 đến tháng 3 năm sau. Tuy nhiên, trong những năm gần đây thì thời tiết vào mùa mưa ở Hawaii cũng rất khô.
2. Thời tiết đẹp nhất là thường vào các tháng 4, 5, 9 và 10. Đây cũng là những tháng bạn có thể tìm thấy nhiều tour giá rẻ.

3. Vé máy bay và chỗ ở có xu hướng đắt hơn vào dịp cao điểm khoảng giữa tháng 12 đến giữa tháng 4. Nếu bạn có kế hoạch du lịch Hawaii trong thời gian này, bạn nên đặt phòng sớm.



4. Thời tiết mùa hè có thể nóng, ẩm đồng thời cũng dịp  bọn trẻ được nghỉ học, vì vậy các bãi biển dường như cũng đông đúc hơn.

5. Tuần cuối cùng của tháng 4 và tuần đầu của tháng 5 là thời điểm rất nhộn nhịp ở Waikiki. Đây là mùa cao điểm đối với du khách đến từ Nhật Bản do kỳ nghỉ "Tuần lễ Vàng" của nước này.

6. Trừ phi bạn có kế hoạch tham dự Festival Merrie Monarch Hula, bạn nên tránh khu vực Hilo của Big Island trong tuần sau Lễ Phục Sinh. Giải thể thao 3 môn phối hợp trong tháng 10 sẽ làm cho khu vực Kona của Big Island trở nên khá bận rộn.

7. Những cơn bão rất hiếm thấy nhưng mùa bão tại Hawaii diễn ra từ tháng 6 đến tháng 11. Cơn bão lớn cuối cùng tấn công Hawaii là cơn bão Iniki, gây thiệt hại nặng nề ở Kauai vào tháng 9 năm 1992.

8. Nhiệt độ nước ở Hawaii là rất ổn định. Nhiệt độ nước trung bình quanh năm của nước là 74 độ. Nó có thể đạt tới 80 độ vào giữa mùa hè.

9. Nếu bạn muốn thấy những con sóng lớn thì mùa hè không phải là thời gian thích hợp để đến Hawaii. Thậm chí những con sóng tại bờ biển phía Bắc nổi tiếng của Oahu cũng rất thuần. Mùa đông mới là thời gian cho bạn cơ hội chinh phục những con sóng lớn ở quần đảo Hawaii.
Có rất nhiều sự kiện thú vị trong suốt cả năm ở Hawaii. Bạn có thể xem các lịch sự kiện của địa danh này để biết thêm.

Lưu ý:

- Thời tiết ở Hawaii đẹp và ổn định trong nhiều thời điểm của năm, nhưng giá cả cao hơn nhiều vào mùa cao điểm của du lịch.

- Quyết định những gì bạn muốn xem và thực hiện trong khi bạn ở Hawaii để tìm thời gian tốt nhất trong năm đáp ứng những mong muốn của bạn.

- Nếu bạn đã từng tới Hawaii, bạn nên sắp xếp chuyến đi lần này vào một mùa khác. Các hòn đảo có diện mạo khác nhau tại những thời điểm khác nhau trong năm.

- Bạn thích nhất được tới Hawaii vào thời điểm nào?

- Bạn dự định sẽ dành nhiều thời gian tại hòn đảo nào trong các hòn đảo của Hawaii?






Điều gì của Việt Nam hấp dẫn du khách Nhật?

Mỗi năm có khoảng hơn 500 ngàn du khách Nhật tới Việt Nam, thời gian lưu lại của họ thường khoảng 3-4 ngày. Trong khoảng thời gian ngắn ngủi đó, người Nhật có ấn tượng gì về đất nước chúng ta? Hãy lắng nghe lời tâm sự chân thật nhất của một người Nhật đang sống và làm việc tại Việt Nam, về những yếu tố đã giúp Việt Nam trở thành điểm đến hấp dẫn của rất nhiều du khách Nhật.

Món ăn Việt Nam
Món ăn được khách Nhật, nhất là du khách nữ yêu thích là những món ăn nhẹ như phở, gỏi cuốn, chả giò... Đây cũng chính là những món ăn truyền thống đậm đà hương vị Việt Nam. Bên cạnh đó, chè (trà), cà phê Việt Nam cũng là những món khoái khẩu của người Nhật. Không nổi tiếng như Braxin, nhưng cà phê Việt Nam có hương vị thơm ngon đặc biệt mà rất nhiều khách Nhật sau khi thưởng thức đã quyết định chọn mua làm quà cho bạn bè, người thân của mình.
Cũng bởi hương vị phù hợp với người Nhật mà các món ăn của Việt Nam đã lần lượt vượt qua biên giới, có mặt tại rất nhiều nơi trên khắp đất nước mặt trời mọc. Điển hình là những tiệm phở bên cạnh những tiệm mì soba của Nhật, tập trung xung quanh các tòa nhà công sở ở Tokyo. Cũng có nhiều khách Nhật sau khi thưởng thức món ăn ở những nhà hàng Việt Nam tại Nhật, đã quyết định chọn Việt Nam là điểm đến trong chuyến du lịch của mình.
Thiếu nữ áo dài
Đối với khách du lịch, văn hóa của mỗi nước họ đi qua đều được phản ánh chân thực và sống động. Nét sống động mà khách Nhật có thể cảm nhận được khi tới Việt Nam là những tà áo dài thướt tha bay trên phố. Những thiếu nữ Việt Nam duyên dáng đã khiến cho tà áo dài càng thêm hấp dẫn, mặc dù nó chỉ đơn giản là sự kết hợp giữa... áo dài và chiếc quần dài.
Tuy là chiếc áo truyền thống, nhưng ngày nay áo dài đã được cách tân rất nhiều và trở thành những trang phục thời trang được yêu thích. Việc đặt may áo dài rất đơn giản, nhanh chóng cũng là một trong những điểm thu hút du khách nữ Nhật khi tới Việt Nam.
Lịch sử Việt Nam
Thắng Mỹ trong cuộc chiến tranh giải phóng đất nước, dân tộc Việt Nam đã trở thành một dân tộc anh hùng và được bạn bè năm châu ngưỡng mộ. Người Nhật cũng vậy, họ biết đến Việt Nam thông qua ký ức của những vị cao niên lão thành về cuộc chiến tranh hào hùng tại Việt Nam.
Chiến tranh đã qua đi hơn 30 năm, Việt Nam đã thay đổi như thế nào đó cũng là điều mà những người Nhật từng trải qua cuộc chiến tranh khốc liệt quan tâm đặc biệt. Khi đến Việt Nam, họ không thể bỏ qua những di tích lịch sử như Dinh Độc Lập, Bảo tàng Chứng tích chiến tranh, Địa đạo Củ Chi...
Chỉ với 5 giờ đi bằng máy bay, du khách Nhật có thể tới Việt Nam, thăm 3 miền Bắc, Trung, Nam. Mỗi nơi mang mỗi đặc trưng riêng, có sức hẫp dẫn riêng.
Nơi thì có cảnh quan được xếp hạng là kỳ quan thế giới, nơi thì có bãi biển dài tuyệt đẹp, nơi thì có cao nguyên thơ mộng... Tất cả những yếu tố đó khiến cho du khách không thể không tới tất cả các miền của Việt Nam. Hà Nội, TP Hồ Chí Minh, Huế, Đà Nẵng, Nha Trang, Đà Lạt..., là những nơi mà người Nhật rất muốn ghé thăm khi đến Việt Nam.
Tuy nhiên, để du khách có thể quay trở lại Việt Nam nhiều lần, cần phải có những cải thiện về giao thông, hầu hết người nước ngoài cảm thấy không an toàn khi tham gia giao thông tại Việt Nam. Bên cạnh đó, nhiều du khách cũng cảm thấy không thoải mái khi sử dụng các dịch vụ, như xe taxi nhiều khi không chuẩn bị tiền lẻ trả lại cho khách hàng, hoặc đồng hồ tính tiền không chính xác... Khi đi mua sắm, nhân viên bán hàng thường không có thái độ phục vụ tốt như những nước khác trong khu vực.
Việt Nam trong mắt du khách Nhật có rất nhiều điều hấp dẫn. Tuy nhiên làm thế nào để khách khi về cảm thấy hài lòng, và muốn quay trở lại lần sau là điều quan trọng để phát triển ngành du lịch của Việt Nam.
Takayuki TogoTác giả từng học tập tại Hà Nội, hiện đang sống và làm việc tại TP.HCM
 (Theo_Thanh_Nien)

Điều gì của Việt Nam hấp dẫn du khách Nhật?

Mỗi năm có khoảng hơn 500 ngàn du khách Nhật tới Việt Nam, thời gian lưu lại của họ thường khoảng 3-4 ngày. Trong khoảng thời gian ngắn ngủi đó, người Nhật có ấn tượng gì về đất nước chúng ta? Hãy lắng nghe lời tâm sự chân thật nhất của một người Nhật đang sống và làm việc tại Việt Nam, về những yếu tố đã giúp Việt Nam trở thành điểm đến hấp dẫn của rất nhiều du khách Nhật.

Món ăn Việt Nam
Món ăn được khách Nhật, nhất là du khách nữ yêu thích là những món ăn nhẹ như phở, gỏi cuốn, chả giò... Đây cũng chính là những món ăn truyền thống đậm đà hương vị Việt Nam. Bên cạnh đó, chè (trà), cà phê Việt Nam cũng là những món khoái khẩu của người Nhật. Không nổi tiếng như Braxin, nhưng cà phê Việt Nam có hương vị thơm ngon đặc biệt mà rất nhiều khách Nhật sau khi thưởng thức đã quyết định chọn mua làm quà cho bạn bè, người thân của mình.
Cũng bởi hương vị phù hợp với người Nhật mà các món ăn của Việt Nam đã lần lượt vượt qua biên giới, có mặt tại rất nhiều nơi trên khắp đất nước mặt trời mọc. Điển hình là những tiệm phở bên cạnh những tiệm mì soba của Nhật, tập trung xung quanh các tòa nhà công sở ở Tokyo. Cũng có nhiều khách Nhật sau khi thưởng thức món ăn ở những nhà hàng Việt Nam tại Nhật, đã quyết định chọn Việt Nam là điểm đến trong chuyến du lịch của mình.
Thiếu nữ áo dài
Đối với khách du lịch, văn hóa của mỗi nước họ đi qua đều được phản ánh chân thực và sống động. Nét sống động mà khách Nhật có thể cảm nhận được khi tới Việt Nam là những tà áo dài thướt tha bay trên phố. Những thiếu nữ Việt Nam duyên dáng đã khiến cho tà áo dài càng thêm hấp dẫn, mặc dù nó chỉ đơn giản là sự kết hợp giữa... áo dài và chiếc quần dài.
Tuy là chiếc áo truyền thống, nhưng ngày nay áo dài đã được cách tân rất nhiều và trở thành những trang phục thời trang được yêu thích. Việc đặt may áo dài rất đơn giản, nhanh chóng cũng là một trong những điểm thu hút du khách nữ Nhật khi tới Việt Nam.
Lịch sử Việt Nam
Thắng Mỹ trong cuộc chiến tranh giải phóng đất nước, dân tộc Việt Nam đã trở thành một dân tộc anh hùng và được bạn bè năm châu ngưỡng mộ. Người Nhật cũng vậy, họ biết đến Việt Nam thông qua ký ức của những vị cao niên lão thành về cuộc chiến tranh hào hùng tại Việt Nam.
Chiến tranh đã qua đi hơn 30 năm, Việt Nam đã thay đổi như thế nào đó cũng là điều mà những người Nhật từng trải qua cuộc chiến tranh khốc liệt quan tâm đặc biệt. Khi đến Việt Nam, họ không thể bỏ qua những di tích lịch sử như Dinh Độc Lập, Bảo tàng Chứng tích chiến tranh, Địa đạo Củ Chi...
Chỉ với 5 giờ đi bằng máy bay, du khách Nhật có thể tới Việt Nam, thăm 3 miền Bắc, Trung, Nam. Mỗi nơi mang mỗi đặc trưng riêng, có sức hẫp dẫn riêng.
Nơi thì có cảnh quan được xếp hạng là kỳ quan thế giới, nơi thì có bãi biển dài tuyệt đẹp, nơi thì có cao nguyên thơ mộng... Tất cả những yếu tố đó khiến cho du khách không thể không tới tất cả các miền của Việt Nam. Hà Nội, TP Hồ Chí Minh, Huế, Đà Nẵng, Nha Trang, Đà Lạt..., là những nơi mà người Nhật rất muốn ghé thăm khi đến Việt Nam.
Tuy nhiên, để du khách có thể quay trở lại Việt Nam nhiều lần, cần phải có những cải thiện về giao thông, hầu hết người nước ngoài cảm thấy không an toàn khi tham gia giao thông tại Việt Nam. Bên cạnh đó, nhiều du khách cũng cảm thấy không thoải mái khi sử dụng các dịch vụ, như xe taxi nhiều khi không chuẩn bị tiền lẻ trả lại cho khách hàng, hoặc đồng hồ tính tiền không chính xác... Khi đi mua sắm, nhân viên bán hàng thường không có thái độ phục vụ tốt như những nước khác trong khu vực.
Việt Nam trong mắt du khách Nhật có rất nhiều điều hấp dẫn. Tuy nhiên làm thế nào để khách khi về cảm thấy hài lòng, và muốn quay trở lại lần sau là điều quan trọng để phát triển ngành du lịch của Việt Nam.
Takayuki TogoTác giả từng học tập tại Hà Nội, hiện đang sống và làm việc tại TP.HCM
 (Theo_Thanh_Nien)

Thứ Bảy, 17 tháng 9, 2011

Beijing Food Trip - Part 1: Itinerary and Hotel


This latest series of articles is an account of our 6-Day Food Trip in Beijing, as the last segment of our 16-day overland journey across Northern China.



Being a food enthusiast with a particular interest on Asian cuisines, I've had Beijing on my to-do list for years. For months leading up to our departure my mouth would water at the thought of the crispiness of fruit-wood-roasted duck skin, the paper-thin slices of baby lamb in a hotpot, or the sweet spiciness of a whole deep-fried yellow fish. The allure of Beijing's sophisticated flavours and exotic ingredients prompted me to get serious on research and planning, in an attempt to fit the essential sights and flavours into our limited time and budget.



This article documents our trip-planning in summer 2011. We first came up with a list of the various categories of Beijing cuisine we considered essential for a full culinary experience, then consulted the grand daddy of China's food review sites, DianPing.com (in Chinese) for recommendations. Our list of top restaurants was then merged into our itinerary of essential Beijing sights.



Authentic Beijing flavours at reasonable prices were our main focus. Though many of the reviewed restaurants can be considered at or near the top of their categories, our average price per meal came to less than RMB 90 (CAD$14) per person.

Our short-list of candidate restaurants included:

Peking Duck
- Dadong (see review; highest review ratings according to locals)
- Bianyifang (see review; unique 600-year-old recipe)
- Quanjude (most famous of all Peking Duck restaurants)
- Liqun (atmospheric and popular with foreign tourists)

Lamb Hotpot (Shuan Yang Rou)
- Hongyuan (see review; highly recommended by locals)
- Jubaoyuan (highly recommended by locals; slightly inconvenient location)
- Tianyishun (specializes in lamb spines; very inconvenient location)
- Donglaishun (most famous of hotpot places; largely disregarded by locals)

Imperial Cuisine
- Najiaxiaoguan (see review; highly recommended by locals)
- Guoyaoxiaoju (also recommended by locals)
- Tanjiacai (famously expensive; mixed reviews by locals)

Peasant Food
- Huguosi Xiaochi (see review; highly recommended by locals)
- Heyizhai (see review; another breakfast spot near Ping'anli)
- Daoxiangcun (see review; 120-year-old Chinese bakery recipes)
- Tianfuhao (see review; 270-year-old pork elbow recipe)
- Baodu Zhang / Baodu Feng / Longshengming (famous for beef tripes)
- Jiumen Xiaochi (popular with tourists; largely disregarded by locals)

Other Beijing Cuisines
- Shaguoju (see review; 270-year-old clay-pot dishes)
- Duyichu (see review; 270-year-old Shaomai dumpling specialist)
- Tianjin Baijiaoyuan (see review; specializes in Jiaozi (ie. Gyoza))
- Beipinglou (Old restaurant and noodle house chain)
- Laohuji (famous for old Beijing recipes and noodles)
- Laobeijing Zhajiangmian (popular noodle house)
- Guijie Tongle Fanguan (late night dining for everything spicy)


Fitting our top restaurant choices into a tour of the essential Beijing sights, our itinerary became:


DAY 1: Arrive and Check-In – Dinner: Peking Duck @ Bianyifang (Metro Line 2 Chongwenmen) - After-dinner stroll at Olympic Park (Metro Line 8 Aotizhongxin)



DAY 2: Breakfast @ Huguosi Xiaochi - Dashilan Old Street (Metro Line 2 Qianmen) - Brunch: Shaomai Dumplings @ Duyichu - Tiananmen Square (Bus #Zhuan1) - Forbidden City (Bus #Zhuan1) - Dinner: Lamb Hotpot @ Hongyuan (Bus #5) - After-dinner stroll around Houhai



DAY 3: Breakfast @ Huguosi Xiaochi - Old Hutong Alleys at Luoguxiang (Bus#118) – Lunch: Jiaozi Dumplings @ Tianjin Baijiaoyuan (Metro Line 4 Xidan) - Summer Palace (Metro Line 4 Beigongmen) – Dinner: Imperial Cuisine @ Najiaxiaoguan (Bus 696)



DAY 4: Take-out breakfast @ Huguosi Xiaochi - Hike the Great Wall from Jinshanling to Simatai (organized by Downtown Hostel) – Pack-Lunch: Chicken Wings from Tianfuhao – Dinner: Clay-pot Dishes @ Shaguoju (Metro Line 4 Lingjinghutong)



DAY 5: Breakfast @ Huguosi Xiaochi - Saturday Market at Panjiayuan (Metro Line 10 Jinsong) - Lunch: Quick meal @ Beipinglou or equivalent - Temple of Heaven (Metro Line 5 Tiantandongmen) - Last-minute Shopping at Wangfujing/Dongdan - Dinner: Peking Duck @ Dadong (Metro Line 2 Dongsishitiao) - Night Market at Donghuamen (Metro Line 1 Wangfujing) if legs permit

DAY 6: Brunch @ Huguosi Xiaochi or Heyizhai - Depart to Airport




HOTEL REVIEW

Searching for an authentic local experience as usual, we decided to skip formal hotels and stayed in one of Beijing's traditional Siheyuan courtyards, located within a tree-lined neighbourhood of Hutong alleys.


Hotel Review: YUEBINGE (Beijing Houhai Courtyard Inn)
Address: 89 Mianhua Hutong, Xicheng District, Beijing
Price: RMB 200 for double room, private shower/toilet, summer 2011
Website/Map: Booking page from CTrip.com
Directions: Yuebinge is a 5-minute walk northeast of Ping'anli station. Exit the station's northeast entrance heading north, and turn right at the first street (Huguosi Street). Turn left on Miaohua Hutong (first 4-way intersection). Yuebinge is 100m down the street on the left side, with a red door.



Like Kyoto's Machiya-turned-guesthouses, Beijing's Siheyuan guesthouses have become a mainstream choice for travelers. Once the predominant form of housing over most of Northern China, only 20,000 of these courtyard houses remain within central Beijing, mostly located in older, peasant neighbourhoods where land prices have suddenly skyrocketed over the past 10 years.



And as property prices rise, most guesthouses converted from these courtyards command prices of RMB 400 to 1000 per night as of summer 2011. A small handful of guesthouses / hostels still offer double rooms with private bathrooms for RMB 200 or less, and we chose the one closest to a subway station. Known in Chinese as Yuebinge (aka. Beijing Houhai Courtyard Inn), the guesthouse was attractive to us for several reasons:
- 5-minute walk to a subway station (Ping'anli Station on Line 4)
- 3-minute walk to one of Beijing's best eateries for traditional breakfasts (Huguosi Xiaochi)
- 20-minute walk to the live music bars at Houhai lake



All guest rooms faced the centre courtyard in typical Siheyuan fashion. Rooms were simple but contained the essentials of air-conditioning, satellite TV, and a spacious shower and toilet. No fridge though, which meant no spoilable food in the room and walking to the neighbourhood store for cold beer. The owner seemed to be willing to rent out his washing machine for a nominal fee, but most guests simply hand-washed clothes and used the guesthouse's clotheslines to air-dry for free.



One more piece of Mantou bun please! The owner just brought home this little puppy three days before our arrival, and the little guy hilariously attemped climbing into our room over the Chinese door sill and got his belly stuck while on top of the sill. He also seemed to have a fondness for our take-out breakfast items from the locally popular Daoxiangcun bakery.

Yuebinge's location makes it a good base to experience life in a typical "Old Beijing" neighbourhood, providing that you're not too picky about in-room amenities. Subway is just a 5-minute walk away to reach Beijing's major sights. The little Hutong alley outside the guesthouse is full of barbers, watermelon-selling vans, funeral clothing for the dead, and other interesting peasant shops. And most importantly, some of the city's best breakfast fare is literally around the corner at the famous Huguosi Xiaochi. It simply doesn't get much more authentically Beijing than this.

Thứ Bảy, 10 tháng 9, 2011

Navigating Past Fake Monks at Wutaishan


A long time ago in a land far, far away ... there was a peaceful community of Buddhist monks nestled deep within a mountainous plateau in Northern China. Legends claimed the mountain's connection with a certain Bodhisattva, which sprang a little hamlet of secluded temples and monasteries below where the clear snow-fed river flowed. Well, at least that was the legend of how Wutaishan started.



But this is no fairytale, but a sad story of how money and greed destroyed the innocence of a remote thousand-year-old town. If you're planning a trip to Wutaishan, I encourage you to first do a little research about the town's current state. Despite all its past reputation as a genuine religious community and (or perhaps due to) its recent inclusion as a UNESCO World Heritage Site, the new reality of the scams and schemes awaiting unsuspecting pilgrims may surprise you.



In fact the scamming is so rampant that many tourists, both domestic and foreign, get scammed before even arriving at Wutaishan. Many first-time visitors board taxis from nearby Datong, Taiyuan and Xinzhou and arrive at a small town with all the Wutaishan signages, hotels named Wutaishan Binguan or Wutaishan Fandian, and even an official train station named Wutaishan. Except this town was known as Shahe Zhen until a few years ago, and actually sits at the bottom of the mountain range, 50 km of treacherous mountain roads away from the monastic community. It would cost another RMB 40 on a 75 minute bus ride up the mountain.



The real destination is a mountain town known to locals as Taihuai Zhen, which sits in a lush green valley among the five sacred peaks (hence the term Wu Tai Shan, or literally Five Terrace Mounts). But before you arrive in town, the local government will charge a RMB 168 (actually RMB 218, as I'll explain) per-person toll for the privilege of passing through its gates, even if you're only stopping by for an afternoon. Fortunately China's oldest wooden structure (Nan Chan Si) is outside the gate, but expect to pay to see everything else.



And on top of the RMB 168, there is another compulsory RMB 50 to contribute to the town's environmental initiative of providing low-emission buses for all of its residents. Note that this fee is automatically added on top of the RMB 168 ticket, bringing the total cost of entrance to RMB 218 (CAD$33).



To make it even more confusing this RMB 50 fee applies even if you're driving your own car into Wutaishan and have no intention of using its buses! Once in town you will then enjoy "free," unlimited local transport on these green buses as you're now a local. According to one local we spoke with, the government made the mistake of purchasing a whole fleet of expensive new buses that no resident would pay to ride, and subsequently decided to turn it into a tourism cash grab.



Arriving is only the beginning. While it's true that prices at hotels and restaurants are typically two to three times the prices at the closest cities (Datong or Taiyuan), that's just a fact of supply and demand and should be expected in most popular tourist destinations. Taxis still prowl the street for any clueless tourist unaware of the "free" bus system, but that's not completely a scam either as they do have a service to sell. The real professionals though are the legions of fake monks, fortune-tellers and other scam artists too numerous to list.



It begins with trivial schemes in which individuals dress up in Buddhist monk attire to gain the sympathy of passers-by. Go to the steep uphill stairs on the paths towards Pusading and Dailuoding and watch the several monks with brooms. Look closely for a few minutes and you'll see that they will sweep the hardest when tourists walk by, even though there's really nothing to clean. Currently there's also a monk with one prosthetic leg crawling up the long stairs with tremendous difficulty, but when nobody is watching you'll see him on his one leg hopping around town. Not a bad way to earn wages better than many shop owners.



Higher up the food-chain are the fake monks and fortune-tellers who operate inside semi-legitimate temples such as the always crowded Wuyemiao (literally Temple of the Fifth Master-dragon). As one of the only temples on Wutaishan with no entrance fee, it has become a mandatory stop for domestic tour groups and thus receives thousands of visitors a day. Stand at a corner and you can watch these groups being herded into a small incense-filled courtyard behind closed doors. Incense boxes and the associated year-round prayers by resident monks are rumoured to cost up to of RMB 2000 each, though I fortunately cannot verify. If you speak any Chinese at all, this is a good place to pretend you don't.



But these intermediates only receive a commission out of the temple's huge profit. At the top of the food chain are professional entrepreneurs with their own fake temples, complete with their own dedicated teams of fake monks and other peripheral agents, each with their own specialized ... ahem ... expertise.



You may have watched a monk asking for a vacant seat at a restaurant table and striking up a conversation (which happened to the next table at our lunch spot). Or you may have met a random local who offered his own list of must-visit temples of Wutaishan. Domestic Chinese tourists often report stories of random monks offering words of wisdom, or blessings, or help to avoid some predestined calamity. Once the prey is led to a seemingly legitimate temple, the compulsory provision of service can come in the form of fortune-telling, spiritual guidance or the sale of personalized amulets. The lack of cash is no defense, as temples do have credit card readers.



That's not to say Wutaishan isn't worth a visit -- it has reached World Heritage Site status for good reasons and the architecture is stunning. But it's essential to do some minimal homework beforehand and plan out which temples to visit and which ones to avoid. Not all temples are scams and not all monks are fakes -- there are genuine monks who devote their entire lives to serve their religious and altruistic purposes in the community, and you can watch and talk to them (in Chinese) at legitimate temples.



The safest and most authoritative list of legitimate temples is the inventory of World Heritage buildings on the UNESCO website, which has a total of 9 temples listed: Xiantong Si, Tayuan Si, Pusading, Bishan Si, Shuxiang Si, Nanshan Si, Longquan Si, Jin'ge Si, and Foguang Si. Apart from Foguang Si, the other 8 are all located within the town of Taihuai (ie. within the tourist area requiring an entrance fee). Most temples charge a separate, nominal entrance fee of around RMB 5-10, though some smaller temples are free.

My own favorites include Xiantong Si (largest and oldest monastery complex in town), Tayuan Si (landmark white Stupa), Longquansi (spectacular carvings on a white marble Pailou gate at the entrance), Pusading (a.k.a. little Potala Palace). The long stairs to Nanshan Si and the popular Pusading offers nice sweeping views of the town, and if you're up for a stair-climbing exercise, skip the ropeway or the horses and climb the steep stairs up the Dailuoding hill.



Avoid questionable temples such as Wuyemiao (Temple of the Fifth Dragon-master) and Caishenmiao (Temple of the God of Wealth), or any other temple you haven't heard of for that matter. And don't buy goldfish or birds for release from vendors like this guy -- it only feeds his deep pockets and results in more birds being captured for this purpose.



HOTEL REVIEW

Hotel Review: XIN JING LUN (Wutaishan (Taihuai), Shanxi)
Address: Ming Qing Jie, Taihuai
Price: RMB 200 for double room, private shower/toilet, buffet breakfast, summer 2011
Website/Map: Booking page from CTrip.com
Directions: There is a chaotic open-air market on the side of the river, just south of and across the road from the major temple of Shuxiang Si. Walk south from the market into the quiet street of Mingqing Jie. Xin Jing Lun is the large hotel near the beginning of the street.


Unless you're content with staying at informal guesthouses with the rowdy Chinese travelers and pilgrims, you'll probably pay a small fortune for any proper hotel room within Taihuai town. In May 2011 the cheapest on CTrip.com for rooms within Taihuai town was the 3-star Xin Jing Lun. IMHO 3-star was really stretching it, but at least it was reasonably clean and the discounted RMB 200 price including a decent Chinese-style buffet breakfast was acceptable.


RESTAURANT REVIEWS

As a Buddhist community, Wutaishan is best known for two contrasting styles of cuisines: the Buddhist-inspired Sucai (vegetarian cuisine), and the peasant farmer's dishes known as Nongjiacai. Vegetarian cuisine is generally quite elaborate and mostly served at expensive specialty restaurants, while peasant dishes are often found in roadside eateries at more reasonable prices. In this article I'm reviewing one of each type.



Food Review: MIAO JI XIANG (Wutaishan (Taihuai), Shanxi)
Address: Ming Qing Jie, Taihuai
Hours: 11:00 to 21:00?
Website/Map: From Dianping.com
Directions: Find Xin Jing Lun hotel (reviewed above) on Mingqing Jie, and the restaurant is just half a block down the street.


We visited the original Wutaishan branch of the Miao Ji Xiang vegetarian restaurant chain that has now invaded Beijing. As in most Chinese vegetarian places, they specialize in dishes that look and taste like real meat but are made out of mostly bean curds and other vegetable products. While it's definitely not cheap, prices are reasonable as long as you stay clear of one local specialty -- a dried wild mushroom known as Taimo. (see next restaurant review below for Taimo)

The best dish was the above Hong Shao Yu (Red-Braised Fish), which actually tasted of seafood due to the clever use of seaweed to resemble fish skin. The meat, which was probably made out of mostly soy bean products, was surprisingly chewy and "meaty." The price of RMB 98 was not unreasonable, as long as you're used to the pricing of Shanghai or Hong Kong.



The ubiquitous Mogu Qingcai (Mushrooms and Greens, at RMB 26) cost about 50% more compared to the nearest cities of Datong or Taiyuan, but that's also expected as most fresh vegetables need to be trucked in from the bottom of the mountain. The mushrooms were thick, chewy and smothered in a good clear sauce, and we have no complaints.



Dao Xiao Mian, or Knife-Sliced Noodles, is probably Shanxi Province's most famous export to the rest of China aside from coal and vinegar. The noodles here were good and chewy, though it was also overpriced at RMB 12.



We originally wanted Zha You Gao (Fried Doughnuts) again after a memorable experience earlier that afternoon at Hengshan Fandian, but to our disappointment the doughnuts here had no fillings and we opted to order Nan Gua Bing (Pumpkin Cakes) instead. This also turned out pretty good.

You get the idea -- the food was actually decent for such a touristy town with little competition. Be warned though, that you should expect to pay Shanghai or Hong Kong prices.

Bill for Two Persons
Red-Braised FishRMB 98
Mushrooms and GreensRMB 26
Knife-Sliced NoodlesRMB 12
Pumpkin CakesRMB 38
TOTALRMB 174(CAD$26.4)




Food Review: JIAN GUANG FAN DIAN (Wutaishan (Taihuai), Shanxi)
Address: Unknown
Hours: Unknown
Website/Map: N/A
Directions: On a North-South alley just north of the Shuxiang temple, on the way towards the Wuyemiao complex.


If you're a foodie and want a taste of Wutaishan's exorbitantly priced wild mushrooms, Taimo, at a reasonable price, you probably should hit one of these cheap, hole-in-the-wall peasant eateries serving Nongjiacai, or Farmhouse Cuisine. In fact I'm not even going to review the other dishes we had -- the exquisite Taimo mushroom was all we're after.



On our last night in Shanxi Province we again ordered its most famous dish, Guo You Ruo (Oil-Rinsed Pork), except this dish was made with Taimo in addition to the usual Yun'er mushrooms. It arrived with the refreshingly familiar smell of Aged Vinegar and a healthy heap of the reconstituted dried fungus. The same mushrooms were sold at souvenir shops for RMB 150 per 500g, and we were naturally curious about the taste.



To tell the truth it tasted remarkably similar to reconstituted Porcini mushrooms used extensively in Italy, with the same intense woody flavor that even the complex and strong Shanxi Aged Vinegar did not overpower. Even the unexceptional cooking (all the other dishes turned out too bland) here could not conceal the excellent aroma and flavors of the Taimo mushrooms. Average restaurant, but one excellent ingredient.

This little discovery wrapped up our culinary discovery of Shanxi Province and its uncanny parallels to Central Italian cuisine -- a wide variety of noodle / pasta shapes, the extensive usage of aged vinegar, and wild autumn mushrooms that taste amazingly alike. IMHO the Taimo mushroom is as good a reason to visit Wutaishan as any architectural or cultural attractions that the town's UNESCO resume may boast.

Bill for Two Persons
Oil-Rinsed Pork with Taimo MushroomsRMB 38
Homemade TofuRMB 14
Luohan Noodles (Large Bowl)RMB 10
TOTALRMB 62 (CAD$9.4)